Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013
0 nhận xét

Nhật ký những trăn trở của sinh viên mới ra trường khi đi xin việc - Phần 1

08:56
Thân chào các bác. em đang thất nghiệp, hôm nay vô tình e search google "tuyển sale xây dựng" thì lạc vào đây. thấy mấy bác show mấy công trình xây dựng mà ham, nhớ lại ngày xưa, 1 thời cũng yêu thích ngành xây dựng như các bác, ngành của đàn ông.
12 năm học sinh, 9 năm đại học (đâu chỉ con đường học mới đi đến thành công)


E xin giới thiệu e tốt nghiệp kỹ sư xây dựng bằng chính quy. Nhưng e ra trường muộn, do ham thích kinh doanh và ngao du sơn thủy, tán gái đủ kiểu mà trót 9 năm mới tạm biệt được mái trường ĐH Mở thân yêu. hôm nay em tâm sự với mấy bác suy nghĩ của riêng em vì đêm khuya không biết làm gì, trăn trở về tương lai nên ko ngủ được. Bác nào đọc hết thì em cám ơn, ko đọc hết thì nhấn Ctrl-W để đỡ tốn 5phút cuộc đời, xem như e viết nhật ký 1 mình cũng được.

Ngày đầu tiên vô trường e hãnh diện lắm, vì dù sao e cũng đã vào được mái trường ĐH, được học ngành ngon, dù là bán công (năm 2006 ĐH Mở mới dc Bô Giáo Dục chuyển thành công lập). Em hăng hái học nhưng lúc đó em chưa có kinh nghiệm, không biết phân phối sức, ..(còn nhiều lý do lắm mà giờ e ko nhớ hết)........đến năm 2,3 thì dính vô yêu đương, có thất tình, và cũng đi phượt đủ kiểu. lúc đó e yêu đời lắm. đó là 1 quãng thời gian đáng nhớ của em.

Nhưng đến khi e sực nhớ lại thì đã 7 năm học trôi qua. e bắt đầu thấy sợ khi mà e bắt đầu nhận ra giá trị của đồng tiền. "e nói thêm về vấn đề tiền bạc tí, ngay từ khi còn nhỏ và đến suốt những năm đại học, tiền bạc chưa bao giờ là gánh nặng với e, dù e chưa đi làm bất cứ ngành nghề gì ra nhiều tiền, gia đình e cũng ko khá giả lắm trong việc phát lương cho e nhưng ko hiểu sao lúc đó e lại thấy tiền nhẹ lắm, chứ ko nặng nề như bây giờ".

E bắt đầu lao vào học, chạy đua cho kịp thời gian vì sau 9 năm là sẽ bị đẩy xuống hê từ xa. nhưng quãng thời gian ăn chơi quá lâu đã ăn vào máu e, e rất khó để tập trung học hành. đã có lúc e chán nản và tưởng chừng tuyệt vọng vì có những môn khó nhai khó hiểu nhưng vẫn phải học, có những lúc ngồi cafe 1 mình tiếc nuối khi nhìn thời gian trôi vô nghĩa, để rồi cuối cùng e đã vượt qua tất cả. để bây giờ ngồi đây viết những dòng này e vẫn cảm thấy như 1 giấc mơ, 1 phép màu ko hiểu sao e lại làm dc. e mãn nguyện và tự hào rằng e ra trường bằng chính sức lực của mình.

9 năm học đại học trôi qua, e chỉ thu dc 1 mớ kinh nghiệm sống kha khá để bước vào đời mà ko bị ăn hiếp, ko bị con gái dắt mũi, 1 mớ kinh nghiệm để bik phân biệt người tốt kẻ xấu, bik yêu thương gia đình Ba Mẹ và thằng em trai, bik cái gì là đáng quý, cái gì là phù du, bik tiết kiệm trong chi tiêu cá nhân. Còn kiến thức chuyên ngành e ko dc gì cả, khá lắm chỉ là nhớ mang máng để có thể đọc sách hiểu thôi.

Tuy đôi lúc e pun vì phung phí thời gian cho việc học quá lâu mà ko thu lại dc kiến thức gì, nhưng e quan niệm mỗi người 1 phần số, số phận đẩy đưa e đi đâu thì e theo đó. Em ko tham vọng tiền nhiều, vì cuối cùng ai cũng phải về trời. e chỉ thương Ba Mẹ em, 9 năm đai học có lẽ điều quan trọng nhất e học dc chính là phải bik yêu thương gia đình mình. E muốn ở bên Ba Mẹ cả đời để chăm sóc nhưng xã hội ko cho phép, xã hội chỉ bảo vệ những kẻ mạnh, những kẻ giàu có. cho nên e mới lên mạng tìm việc làm để có thể giúp đỡ Ba Mẹ lúc cần thiết. trước giờ e kinh doanh nc hoa xtay trên mạng nhưng chỉ đủ nuôi sống bản thân và nhu cầu thể thao của e. Với lại kd nc hoa xtay chỉ nên để làm nghề tay trái, vì nó ko ổn định, ngày người mua nhiều, ngày người mua ít, chưa kể nc hoa ở sài gòn bị mang tiếng pha chế gì đó nên cũng khó để người ta tin tưởng, dù nc hoa e xịn thật, e làm ăn đàng hoàng thật nhưng e chưa đủ tầm đủ lực để PR như các thương gia khác. có lẽ e đành chờ.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Toggle Footer
Top